Gian nan khi gia đình "ghét" tình nhân
Những rối rắm khi Nhà ở và tinh yeu không hòa hợpBậc làm cha làm mẹ , ai cũng luôn muốn con mình có được điều ấm êm nhất. Ở cái tuổi còn khá “nông nổi” và không phải ai cũng chín chắn , chuyện Nhà ở “cấm yêu” là chuyện thông thường. Phần vì Nhà ở của các teen lo lắng rằng yêu sớm sẽ khổ cho teen. Phần khác Nhà ở teen không muốn nó tạo thành nguyên nhân ảnh hưởng đến mai sau và cuộc sống của teen. Nói chung , không vì nguyên nhân này cũng vì Nguyên nhân khác , có hàng trăm , hàng ngàn Nguyên nhân hợp lí được đưa ra từ phía các bậc phụ huynh. Và thật chẳng may mắn cho những ai cố tranh đấu rồi gặp phải sự giằng co quyết liệt giữa Nhà ở và người yêu. Như trường hợp của Thảo Mi cũng vậy.Thảo Mi , 18 tuổi là con nhà một Nhà ở khá giả và gia giáo ở Hà Nội. Thảo Mi lớn lên dưới sự chiều chuộng , bảo bọc và rất đỗi yêu thương của ba mẹ. Vốn xinh xắn , lại nói chuyện có duyên , nên T.Mi được dồi dào “chàng trai” thầm thương trộm nhớ. Dù không phải là “xiết chặt mọi nẻo” , nhưng sợ Mi “yêu sớm sẽ khổ” , nên Nhà ở thường khuyên nhủ và rất không đồng ý chuyện Mi có bạn trai. Cha mẹ Mi “tuyên bố” rằng , có thể cho Mi mọi vật chất mà Mi muốn , mua cho Mi mọi thứ mà Mi thích , miễn là “không yêu sớm”. Khá ngoan lại phục tùng ba mẹ , nên suốt trong những năm cấp 3 , dù cho thiện cảm với một số người nhưng Mi chẳng dám “tiến tới với ai”. Thế nhưng chẳng hiểu duyên phận ra sao , HK2 năm lớp 12 , Mi lại đặc biệt mến Quang Trường , một chàng trai hiền lành , học giỏi nhưng có tình cảnh khó khăn. Nếu chỉ nhìn ngoài mặt của Trường , thì ai cũng nghĩ rằng: cũng “chẳng mấy có gì nổi bật”.Biết chuyện , ba mẹ Mi cấm đoán ra mặt. Thậm chí , còn gặp thẳng Q.Trường và bộc bạch sự không đồng ý vì “Hai Nhà ở không môn đăng hộ đối”. Bị đụng đến lòng tự tôn , Q.Trường đành chấp thuận rút lui.Đa phần , những cặp bị Nhà ở cấm đoán thường không tự tin và sớm Chia rẽ , họ thường xảy ra những xung đột do “gia đình đằng ấy không thích mình , thì mình cũng chẳng mặn mà nữa”. Mà một khi không biết trọng Nhà ở của nhau , thì đem động vật cũng khó mà bền vững. Ảnh chỉ mang thuộc tính minh họaĐiên đầu bởi trách móc và giằng coNhiều teen rơi vào tình trạng nát óc vì sự giằng co giữa hai bên. Một bên Nhà ở , một bên người yêu. Bên nào cũng quan trọng. Bên nào cũng nhu yếu và khó có thể rời xa được. Một bên bị Nhà ở ngan cản , một bên khi “đằng ấy” chẳng hiểu mình. Thế là , những cuộc bàn cãi xảy ra luôn luôn bởi cảm giác “quen nhưng không có tương lai”.Thảo Như , 18 tuổi cho biết: “Gia đình mình không muốn mình quen bạn ấy vì bạn ấy bằng tuổi mình. Cha mẹ sợ rằng quen bằng tuổi mình sẽ khổ. Nhiều khi mình cũng sức ép lắm khi không biết mai sau của hai đứa sẽ thế nào , nên tiếp gắng gỏl hay để đem động vật trôi đi. Cũng may đằng ấy của mình khá hiểu và thông cảm. Nếu mình phải chịu sức ép và giằng xé từ hai phía , dễ thường mình sẽ không đủ sức để tiếp mất”.Ngay bản thân teen có Nhà ở mình cấm đoán cũng cảm thấy sức ép vì không biết mần răng để Nhà ở chấp thuận. Teen phải chịu sức ép từ cả hai phía “gia đình và người yêu”. Một bên phải gắng gỏl để được Nhà ở chấp thuận. Một bên phải nỗ lực động viên “đằng ấy” cũng gắng gỏl. Bởi thế đôi khi chỉ cần một xung đột nhỏ , teen sẽ cảm thấy hẫng và nghĩ rằng “đằng ấy” không biết cách thông cảm và san sẻ. Teen thường “chào thua” nếu “đằng ấy” chỉ biết trách móc và tức giận. Nhiều teen , lại chọn cho mình thể cách “chống đối gia đình” , nhưng như vậy không tốt chút nào. Bởi nói cho cùng , điều cốt yêu mà bậc làm cha làm mẹ mong muốn cũng chỉ là nử tử mình hạnh phúc. Đừng vì một quyết định sai lầm mà khiến cho những người yêu thương chăm chút ta thất vọng. Thay vì nghĩ ra những ý định “kháng cự”. Vì sao teen không thử nỗ lực để được sự chấp thuận từ phía gia đình?Nhìn chung , dồi dào gieo neo khi yêu mà Nhà ở không chấp thuận. Nhất là những cuộc cãi vã giữa hai bên là Thế nào cũng. Nếu không biết cách ứng xử khéo , thì không thèm từ phía Nhà ở , chính những cuộc cãi vã đã đánh gục đem động vật của cả hai. Kếttinh yeu luôn cần thử thách. Để tìm được một tình yêu thật sự , cả hai cần biết cách nỗ lực và vun đắp đem động vật của mình. Nếu thật sự đem động vật của teen “vững bền” , thì Nhà ở không phải là rào chắn quá lớn. Hãy làm cho phụ mẫu hiểu hơn về đem động vật của teen , và khiến cho mẹ an tâm hơn. Tin rằng như vậy teen sẽ nhận được thêm sự ủng hộ từ phía gia đình.
0 nhận xét :
Đăng nhận xét